Các công ty lớn nhất trong ngành kim cương đang thực hiện “những bước đi ngày càng tuyệt vọng” trong bối cảnh giá giảm mạnh và nhu cầu tiêu dùng chậm lại. Bên cạnh đó, ngành kim cương toàn cầu gặp khó trước lo ngại về lệnh cấm vận của G7.

Theo Bloomberg, ngành công nghiệp kim cương là một trong những ngành được hưởng lợi chính từ đại dịch COVID-19, khi doanh số bán đá quý tăng lên, nhưng nhu cầu về chúng lại giảm khi nền kinh tế phục hồi. Điều này là do khó khăn ở các thị trường tiêu thụ lớn nhất – Mỹ và Trung Quốc, cũng như sự phát triển nhanh chóng của ngành công nghiệp kim cương nhân tạo, “được nuôi dưỡng” trong phòng thí nghiệm. Giá bán buôn kim cương đã giảm 20% trong năm nay và giá kim cương thô thậm chí còn giảm tới 35%.
Bloomberg lấy ví dụ ở tập đoàn kim cương De Beers, tập đoàn thường tiếp thị kim cương thông qua hoạt động bán hàng được quản lý chặt chẽ – những người mua được lựa chọn cẩn thận đồng ý với các điều khoản hợp đồng do nhà sản xuất đưa ra hoặc có thể phải đối mặt với các khoản phạt. Tuy nhiên, khi giá giảm, De Beers buộc phải ngày càng linh hoạt và kết quả là phải dỡ bỏ các hạn chế, cho phép người mua không chấp nhận các điều khoản được đề xuất mà không phải chịu hậu quả. De Beers từng kỳ vọng đạt doanh thu 400 -500 triệu USD, nhưng giao dịch gần đây chỉ đạt tổng cộng 80 triệu USD. Tập đoàn kim cương này bán được quá ít kim cương kể từ khi số liệu thống kê bắt đầu được công bố năm 2016.
Tuy nhiên, một điều đáng chú ý hơn nữa, cánh cửa khó khăn hơn nữa đối với ngành kim cương đó là lệnh cấm vận của G7.
Với việc doanh số bán trực tiếp kim cương của Nga – thông qua công ty khai thác kim cương Alrosa – đã bị ảnh hưởng bởi các lệnh trừng phạt của Mỹ đối với của Nga, G7 hiện đang trong quá trình tìm hiểu chi tiết về lệnh cấm tiếp theo đối với việc bán hàng gián tiếp ở các quốc gia thành viên.
Tính tới thời điểm hiện tại, việc nhập khẩu kim cương thô của Nga đã bị Mỹ, Anh, Canada và New Zealand cấm, còn Mỹ vẫn cho phép mua kim cương được khai thác ở Nga nhưng được chế biến ở các nước khác. Trong khi đó, Nga đang chuyển hướng xuất khẩu kim cương sang các thị trường thay thế như Trung Quốc, Ấn Độ, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE), Armenia và Belarus.
Nhưng ngay cả trước khi các lệnh trừng phạt có hiệu lực, các nhà sản xuất kim cương cho biết, khách hàng phương Tây đã hạn chế nhập khẩu từ Nga – quốc gia sản xuất kim cương thô lớn nhất thế giới tính theo số lượng với 30% thị trường.
Tiffany – thuộc sở hữu của tập đoàn LVMH của Pháp – cho biết vào tháng 3/2022 rằng, họ đã ngừng nhập kim cương thô từ Nga.
Các thương hiệu của tập đoàn xa xỉ Richemont còn cử các giám đốc điều hành đến thăm các nhà cung cấp ở Ấn Độ và thuê một kiểm toán viên bên ngoài để xem xét dòng đá quý trong chuỗi cung ứng.
Trong khi đó, lệnh cấm của G7 được đề xuất đối với đá quý của Nga hiện có nguy cơ làm phức tạp thêm chuỗi cung ứng, tại thời điểm nhu cầu vốn đã chịu áp lực nặng nề.

Nhà phân tích kim cương Paul Zimnisky cho biết: “Tất cả là về bề rộng và sự kết nối phức tạp của chuỗi cung ứng khiến việc này trở nên khó khăn về mặt kỹ thuật. Việc buôn bán kim cương trải dài trên nhiều quốc gia, với nhiều nền văn hóa, tôn giáo và trình độ phát triển kinh tế khác nhau”.
Nhu cầu về trang sức bằng kim cương hiện đang bị ảnh hưởng ở Mỹ – thị trường chiếm 55% nhu cầu toàn cầu – do lãi suất cao, sự phục hồi chậm chạp sau đại dịch ở Trung Quốc và sự cạnh tranh từ kim cương nhân tạo trong phòng thí nghiệm.
Ấn Độ – nhà cắt và đánh bóng 90% kim cương thô trên thế giới – tháng trước đã yêu cầu các công ty khai thác toàn cầu ngừng bán đá quý thô trong hai tháng để quản lý lượng tồn kho tích lũy. Điều đó có nghĩa là cổ phiếu tại các công ty khai thác kim cương sẽ tăng lên.
Theo nhà tư vấn Richard Chetwode: “Việc bán lẻ ở Trung Quốc đã bị ảnh hưởng nặng nề và các nhà bán lẻ ở Mỹ đã tích trữ đầy hàng trước mùa Giáng sinh… Hiện nay, thực sự không có người mua kim cương thô”.